Monday, February 11, 2008

Ngày hôm nay là mồng bốn Tết. Sáng đi Lễ chùa cho lòng thanh tịnh nhưng chẳng thanh tịnh được chút nào. Ghé thắp nhang cho Bọ, anh Ý và Chánh nữa. Mình có cảm tưởng Chánh nó còn đâu đó chưa thể ra đi. Nhớ lại hôm về Việt Nam đến thăm mộ nó bỗng dưng đầu mình đau khủng khiếp như có ai bóp chặt, mình phải ngồi xuống xoa mạnh vào màng tang...Chánh như muốn nói với mình điều gì. Chánh ơi em sống khôn thác thiêng sao không cho chị biết cái chết tức tưởi của em ha?
Chiều về đến nhà ngoại cúng đốt vàng, gặp chuyện không vui. Buồn và chán nản. Tối đến, không muốn đi ngủ , thèm rúc một nơi nào đó khóc cho đã...như ngày xưa...mỗi lần buồn là chui vào phòng , khoá trái cửa, khóc cho quên đi...Đời người.!!!..Có gì vui thú đâu!!̉

Sunday, February 10, 2008