Monday, August 29, 2011

TÔI ĐI CÂU CÁ





TÔI ĐI CÂU CÁ



- Cá chưa ăn câu mà đã giật! Chưa giật mà đã quay!
Anh Sao càm ràm mỗi lần tôi giật tuột một con cá. Tiếc quá có khi kéo cá lên gần đến cầu rồi còn bị rơi xuống.
- Đó! Đó!... Giật đi em! Cá ăn câu rồi! Giật ! giật một cái ! Quay! Quay đi em! Đúng! Đúng rồi! Dính chóc rồi ... Lần ni em làm đúng rồi… Hà! Một chú cá nục to ghê. Mi chạy đằng trời!
Anh Sao hào hứng lên tiếng. Còn tôi khỏi nói, tôi nhảy tưng tưng như vừa bắt được vàng.
- Em! Em ! Chụp hình đi! Chụp hình đi em!
- Em đang chụp hình đây! Yên chí hai anh em sẽ có những bức ảnh đẹp mà. Cô vợ anh Sao vừa cười vừa nói, vừa bấm máy lia lịa.
Nhưng điệp khúc “ chưa ăn đã giật, chưa giật đã quay” lại được anh Sao lập đi, lập lại mãi. Thỉnh thoảng anh lại la lên : “ giật, giật đi em... quay... quay ... Ồ! lại tuột rồi… ” Hẳn anh phải bực mình bởi cô học trò dở quá , học hoài cũng không thông... nhưng cô học trò tôi vẫn cười ha hả thích thú, không hề thấy quê chút nào cả... rồi vẫn tiếp tục bị ông anh la tiếp ... Chục lần tôi quay cần lên là chín lần hết mồi. Anh Sao lại phải cắt mồi mới buộc vào lưỡi câu. Mồi ở đây thì ê hề, đầu tiên là xin một ít mồi của bạn câu trước, sau khi câu được con cá đầu tiên là mình có thể cắt chú cá ra từng miếng nhỏ làm mồi. Cá mới câu tươi rói, thơm nức là món mồi thích hợp nhất. Nhờ mồi ngon và có lẽ nhờ cá nhiều nên thỉnh thoảng “ cá ngáp phải ruồi ” là tôi cũng đã giật được một vài chú cá ngây ngô khờ dại cắn vào lưỡi câu của bà thợ câu không chuyên nghiệp ...tiếng cười vui vẻ cuả tôi rộn rã vang lên, rồi tiếng chân rầm rập của cô bạn tôi và các cháu lại chạy đến chia vui, máy chụp hình lại lóe sáng... Vui với chúng tôi, mấy bà người Phi theo chồng đi câu cũng cười ròn rã phụ họa làm rộn lên một khúc cầu tàu.
Tối nay người đi câu thật đông, nội gia đình tôi và gia đình bạn cũng đã trên mười người. Hai người thợ câu chính, còn lại là thợ “ vịn ”. Hăng hái nhất là các cháu nội, ngoại của anh Sao, lăng xăng chạy tới chạy lui giữa hai điểm cắm câu để gỡ cá và chuyển mồi câu hoặc ngồi tẩn mẩn đếm xem được bao nhiêu chú cá. Trên cầu, người đi câu đứng sát rạt, có người dùng hai, ba cần câu, có người chỉ mỗi cần câu nhưng mắc cả năm bảy lưỡi câu, trên dây cước còn có đeo một đèn phao sáng lấp lánh. Trong đêm, biển tối om nhưng nhờ những chiếc đèn lân tinh ta có thể nhìn thấy đèn phao kéo lún xuống nước khi cá cắn câu, gặp lúc ấy chỉ cần kéo mạnh rồi bắt đầu quay cần lên là anh chị cá tội nghiệp nào đó sẽ tiêu đời. Cá giật lên, quẫy tưng tưng, mấy thợ câu chuyên nghiệp đeo bao tay sẵn, cầm chặt chú cá rồi lẹ làng tháo ra khỏi lưỡi câu...Nghe nói những hôm trời nóng bức cá thật nhiều, bởi vậy khi đi dạo vòng vòng xem, nhìn vào những thùng chứa, tôi thấy đầy ắp cá. Nghe nói hôm nào câu được nhiều, họ đem ra chợ bán. Kết quả của chuyến đi câu, dù đến muộn mãi tám giờ tối chúng tôi mới đến nơi, vậy mà cũng đã rinh được trên bốn chục chú cá, đa số là cá nục ( may mắn cô học trò tôi câu được những bốn con.) Với tôi, kết quả ấy thật là tuyệt vời . Tôi không ngờ mình cũng đã biết cầm cần câu, biết quay cần lia chia dù trước đó không bao giờ nghĩ rằng mình biết cầm cần, biết quăng cần ra xa, biết thâu dây lại. Tôi cũng đã tiến bộ sau buổi đầu tiên quăng câu.
Chúng tôi trở về nhà khoảng một giờ sáng, cá được bỏ vào ngăn đá dành cho tôi mang về nhà khoe chiến lợi phẩm, sau đó cả nhà xúm lại thanh toán nồi mì Quảng tuyệt chiêu, do bạn tôi đã lụi cụi nấu suốt buổi chiều. Ăn no, uống say chúng tôi đi ngủ lúc ba giờ sáng. Giấc ngủ thật ngon đến sau đó.
Những giờ phút vui vẻ, ấm áp tình thân với gia đình anh Sao qua mau. Khó có thể quên buổi câu cá nhớ đời với bài học vỡ lòng mà anh dạy tôi đã trở thành câu chuyện kể lý thú của các con anh, con tôi ( các con anh đều gọi tôi bằng mẹ) “ Mẹ tuyệt vời quá cá chưa cắn câu đã giật, chưa giật mà đã quay ”. Nghĩ đến hoạt cảnh ở “ trường câu ” với ông thầy dạy hết lòng với học trò, tôi bật cười. Hạnh phúc bao quanh tôi. Tôi đã có biết bao người thương mến bên mình. Cảm ơn anh, cảm ơn người bạn đời của anh cũng là cô bạn nối khố mà tôi thương yêu nhất, cảm ơn các con trai, gái của mẹ. Cảm ơn biển rộng muôn trùng đã cho tôi có dịp thi thố tài năng : Tôi đã câu được cá.
Forget me not Dalạt