Wednesday, September 26, 2007

Viet Ngan

VIẾT NGẮN

Vân sinh vào mùa thu. Mùa của lá vàng, của gió heo may… Trong nhà, chỉ có Vân sinh vào mùa này. Chị Thảo bảo: Con gái sinh vào mùa Thu yếu đuối lắm, hay buồn vu vơ. Tính tình ướt át, hay khóc , lãng đãng mơ màng như mây mùa thu. Vân nghĩ , Vân nào phải vậy đâu? Mình mà ướt át, yếu đuối sao? Tụi bạn thường bảo: “Con Vân tính tình như con trai, thiếu dịu dàng , thiếu nữ tính ”. Nhiều đứa còn gọi Vân là “ tom boy ”... Vân lộp chộp trong mọi vấn đề. Ăn nhanh, đi vội …chả bao giờ biết điểm trang, dù sinh nhật năm này Vân đúng mười sáu tuổi.
Những cơn mưa mùa thu đến nhanh và đi thật vội . Cám ơn đất trời. Cảm ơn mưa thu đã làm khí trời mát mẻ, dễ chịu… khác hẳn thời tiết nóng kinh người của những ngày nắng hạ. Buổi sáng đi đến trường,Vân đã phải khoác thêm chiếc áo lạnh. Gió nhè nhẹ thổi tóc bay bay. Trời không cao, mây không xanh lắm …lãng đãng những cụm mây trắng như bông gòn bềnh bồng trôi trên bầu trời xam xám. Ô kìa, một vài chiếc lá nhẹ nhàng lìa cành, vờn bay trong gió thu sang. Dõi theo những chiếc lá vàng tan tác bay trong gió. Vân chợt thấy lòng buồn nao nao. Nỗi buồn nào đó thật vô duyên cớ …Có lẽ, lời chị Thảo nói đúng. Con gái sinh vào mùa thu hay buồn, hay khóc, hay…. Nhưng rồi Vân lại nghĩ: Tuổi nào chả có lúc vẩn vơ, mong nhớ … chả có lúc lãng mạn mơ màng. Đâu cứ gì phải sinh vào mùa thu mới nhiều tình cảm?
Vân đạp nhẹ lên những phiến lá vàng, lắng nghe tiếng lá xào xạc dưới chân . Đi trong nắng thu tưởng như mình hòa tan trong nắng , trong thiên nhiên nên thơ. Tự dưng Vân cảm thấy yêu mùa thu chi lạ. Vân cảm nhận được cái dịu dàng, mênh mang sương khói… do thu mang lại…Bước nhanh trong nắng thu, Vân thoáng vui khi nghĩ đến Sinh, cậu con trai hàng xóm ngày nào đã dời nhà qua Canada trong mùa thu trước. Anh chàng đang tập làm thơ. Bài thơ đầu tiên viết tặng nàng là bài thơ mùa thu thật dễ thương, Sinh viết:
Em hỡi mùa thu mây không cao. Mây trắng mười phương, em phương nào?
Anh đan cánh gió tìm phương ấy.
Xây hết cho em, mộng ngọt ngào.
Anh thật khéo nói. Nếu người con gái trong thơ của anh là Vân. Cứ gởi cho Vân những mộng ngọt ngào anh gom lại nghe anh. Vân yêu mùa thu …và sẽ yêu mùa thu hơn nữa vì trong thơ thu của anh, có một nàng thơ. Có phải nàng thơ ấy là em không hở? “ Dị chết” Mẹ vẫn thường chọc quê khi em “ ta đây ”vậy đó. Chỉ nói vậy thôi chứ Vân không nghĩ xa xôi đâu. Vân yêu mùa thu , chỉ đơn thuần là yêu thu thôi nhé… Vân yêu những giọt mưa thu. Vân yêu những cơn gió muà thu . Yêu nắng dịu dàng mơn man khi muà thu đến…Chỉ vậy thôi. Chưa có người thơ nào làm Vân nhung nhớ. Cảm ơn đất trời đã mang đến cho Vân, cho chúng ta những mùa thu tuyệt đẹp…Đó là phần thưởng thật tuyệt vời mà thiên nhiên đã dành cho chúng ta phải không các bạn?
Forget Me Not Dalat ( viết cho Vân )

No comments: