Tuesday, February 3, 2009

Chị Quỳ yêu dấu,

Lại một Mùa Xuân đến. Tha lỗi cho em đã không thường xuyên viết thư đến chị. Cuộc sống bận rộn bon chen trên xứ người làm em lơi đi bổn phận của một đứa em. Chắc chị thương em mà thông cảm?

Chị Quỳ ơi, mỗi độ Xuân về, khi những nụ hoa đào trong ngôi vườn nhỏ xinh xinh của em vương đầy nụ. Em lại nhớ thật nhiều đến những cây đào bên bờ hồ Xuân Hương - những cây anh đào mang đầy hoa ít lá, rực rỡ khoe sắc bên hồ... Em cũng tiếc thật nhiều. Sao hoa đào đẹp thế mà thành phố không gây giống thêm, cho Đà Lạt của mình có thật nhiều hoa hơn nữa... có thế mới xứng đáng mang danh là “ thành phố hoa đào” chị nhỉ? Nhớ ngày xưa mỗi lần ngang qua những bụi anh đào bên hồ Xuân Hương, hoặc dãy anh đào ở đường Nguyễn Công Trứ. Em nằn nì chị trèo lên cây bẻ những cành hoa hồng thắm xinh xinh ấy về cắm nhưng lúc nào cũng bị chị cản lại. Chị bảo: “ Hoa làm đẹp cho Đà lạt của mình, em không thể hái hoa bẻ cành được.” Em phụng phịu nhưng nghe lời chị. Khi hoa kết trái, trái chín mọng mang màu đỏ thẫm. Chị lại chiều em hái trái mang về cho em bôi móng tay hoặc chơi trò bán hàng, giả làm bà hàng bán trái cherie. Trái anh đào đăng đắng nhưng em vẫn ưa vị đắng ấy. Ở cái tuổi ham ăn, một cọng cỏ gấu, một đọt hồng non, một cọng cỏ chua chúng mình vẫn thấy ngon lành khi được ăn chị nhỉ?

Chị ơi, Tết sắp về rồi, chị đã chuẩn bị làm mứt chưa hở? Nhớ làm sao món mứt dẻo của chị . Trong không khí lành lạnh của những ngày gần Tết...nhâm nhi một chút gừng cay, một tí chua chua, ngọt ngọt của dứa...thỉnh thoảng hớp một ngụm trà...Thật tuyệt chị há? Bởi thế hũ mứt đầy vun của chị, chưa đến Tết đã vơi đi một nửa.À, Chị đã tìm mua một cành đào mang về cắt tỉa chờ ngày hoa nở chưa chị ? Nhớ tìm một cành thật đẹp để cầu mong năm mới nhiều may mắn. Nói thì nói vậy thôi. Em cũng muốn tin như vậy lắm nhưng chả biết có đúng không. Năm ngoái em đã ra ngoài vườn lựa một cành thật đẹp. Ngày mồng một hoa nở bung những nụ hồng tươi rực rỡ. Nhưng suốt một năm vẫn không có gì khởi sắc nếu không nói là một năm thật bết bát. Có lẽ ảnh hưởng kinh tế suy thoái của Hoa Kỳ nên tụi em cũng đành thắt lưng buộc bụng. Hứa với chị năm này em sẽ về thăm chị nhưng lại đành thất hứa nữa rồi. Chú heo đất em nuôi gầy gò thảm hại, không biết bao lâu mới vỗ béo cho chú được đây. Chị hãy cùng em cầu xin cho heo của em ăn no chóng nhớn chị nhá!.

Chị Qùy của em, những ngày cận Tết em lại nhớ nhà vô cùng chị ạ. Thành phố em ở không nhiều người Việt nên chúng em thường đi sắm Tết ở khu Little Sài gòn. Đến đây, chị có thể nghĩ đó là một Việt Nam thu nhỏ. Mỗi khi cảm thấy nhớ nhà, thèm những món ăn dân tộc em lại đến đây để nghe tiếng Việt xi xô, xi xao trong nhà hàng, ngoài đường phố, để nghe mùi hương phở, mùi bún bò thơm lừng trong những khu thương mại người Việt. Tuy xa nhà nhưng em cũng ăn những cái Tết thật rôm rả ở xứ người. Thế nào em cũng mua cho được một chậu lan, vài cụm hoa vạn thọ nở vàng....một hộp mứt thập cẩm để cúng ông bà, mâm tứ quả “ cầu, zừa, đủ, xài” để nâng thêm niềm tin của mình trong năm mới chị ạ. Bánh chưng, dưa món...đương nhiên là phải có rồi. Có năm em cũng đi mua lá chuối, nếp, thịt làm bánh chưng. Gói bánh được một vài cái Tết là em bỏ cuộc. Bên này Tết hay nhằm vào những ngày phải đi làm nên muốn “ làm siêng” cũng khó lắm chị ạ. Cộng đồng Việt Nam ở đây cũng khá lớn mạnh . Để cho mọi người khỏi quên đi cội nguồn, khỏi quên văn hoá dân tộc, người Việt ở đây, hàng năm đều ăn Tết thật lớn. Hàng hoá tràn ngập... bánh mứt, hoa quả...chả thiếu thứ gì. Những hội đoàn thường tổ chức múa lân,tổ chức hội chợ vui chơi ba ngày Tết. Trong những Hội chợ Tết thường có tổ chức thi mặc áo dài, mặc Quốc phục, thi “Đố vui lịch sử, truyền thống văn hoá Việt Nam.”... Báo Xuân, băng nhạc Xuân, những chương trình văn nghệ đặc biệt mừng Xuân nhiều vô kể....Nhờ thế em cũng vơi đi nỗi nhớ nhà. Con cái em cũng hiểu thêm về ngày Tết cổ truyền dân tộc.

Chị Quỳ thương yêu,

Viết cho chị vào buổi tối giao thừa của năm dương lịch. Ti Vi đang trực tiếp truyền hình các Quốc gia trên thế giới đón mừng năm mới. Em cũng đang chờ đài truyền hình trực tiếp truyền cảnh Thành phố New York chuẩn bị đón giao thừa. Như thường lệ, mỗi năm tại khu “Times Square ”nổi tiếng ở New York. Người ta làm một quả cầu lớn, thật lớn chứa toàn giấy hoa trong đó. Đến giờ giao thừa Quả cầu từ trên cao được điều khiển từ từ rơi xuống. Khi đến lưng chừng. Đúng mười hai giờ đêm, quả cầu nổ tung, bắn tung giấy hoa ra xa….rải trên tóc, vương trên áo của hàng triệu người chen chúc đón năm mới.. Vui vô cùng chị ơi!... Ở đây lâu, em dần dần cảm nhận được nỗi bồi hồi mong đợi giờ phút thiêng liêng khi chờ năm mới đến.Ngoài ra, mỗi năm, ở Cali cứ vào sáng mồng một Tết Dương lịch còn có cả triệu người có mặt trên đại lộ Calorado, Pasadena cùng với hàng triệu triệu người trên nước Mỹ, trên thế giới theo dõi qua tivi buổi “ Diễn hành hoa hồng” .Xe hoa được các công , tư sở ở Cali hoặc các tiểu bang xa đến đây thiết kế và thực hiện. Họ chuẩn bị cả tháng trước ngày diễn hành.. Xe hoa được tổ chức thi hàng năm. Mỗi xe đều có những nét đặc biệt, dáng vẻ riêng của nó. Có những xe sau khi hoàn thành lên tới cả triệu bạc. Ở Cali mà không được thấy tận mắt những xe hoa được trang trí bằng muôn loài hoa đẹp thì quả là thiếu sót. Em đã từng ngẩn ngơ thán phục khi ngắm những xe hoa xinh đẹp quá sức tưởng tượng do chính con người làm nên. Từng cọng lá, từng nhánh hoa...cách sắp xếp vô cùng sinh động. Chị sẽ thấy cả một rừng hoa lộng lẫy màu sắc cùng với bướm ong, chim chóc tô điểm cho cho khu vườn được thu gọn trong những chiếc xe hoa. Theo sau những chiếc xe hoa xinh đẹp là những dàn nhạc biểu diễn những điệu nhạc sôi động, nhảy múa vui nhộn... cùng những đội cỡi ngựa tuyệt đẹp diễn hành. Em gởi kèm đây vài hình ảnh đẹp, em chụp được trong một lần xem diễn hành xe hoa nghe chị. Chị thấy đẹp ghê chưa?

Chị Quỳ thương,

Một vài tiếng pháo nổ vang. Khu phố em ở mọi người cũng đang đón Tết. Nếu lúc này mở cửa bước ra sân, chị sẽ thấy pháo bông được bắn lên rải rác trên bầu trời, tuy ít oi nhưng em nghĩ cũng sẽ rất đẹp. Ồ! Quả cầu từ nơi Tổ chức mừng năm mới đang rơi xuống đó chị ... Năm cũ ra đi. Năm mới bắt đầu. Quả cầu mang con số 2009 bắt đầu bung ra. Từng triệu, từng triệu những cánh hoa giấy đủ màu sắc tung bay tứ phía. Những tiếng reo hò như không dứt. Từng cặp tình nhân ôm hôn nhau. Bạn bè nắm chặt tay nhau giơ cao, giơ cao...và em còn thấy những hạt nước mắt rơi rơi trên khuôn mặt của một vài vài người, già có, trẻ có... có lẽ là những hạt nước mắt mừng vui, hạnh phúc...và... chứa chan niềm hy vọng. Năm này em còn thấy vợ chồng cựu Tổng thống Bill Clinton ôm nhau, tay trong tay...ống kính truyền hình zum thật gần... Họ cười bên nhau, nụ cười rạng rỡ...Em cũng thấy lòng rộn rã reo vui khi dõi theo từng biến chuyển trên màn ảnh. Ban nhạc mở màn... Nhạc dzập dzình. Mọi người cùng nhảy, cùng hát, cùng cười vui. Hy vọng một năm mới mọi điều tốt đẹp đến với muôn người. Chúc mừng năm mới.

Chị thương yêu,

Năm nay Tết Tây và Tết Ta rất gần nhau, chỉ không đầy một tháng là Tết mì̀nh đến rồi. Hy vọng lá thơ và cánh thiệp Xuân của em đến với chị trước khi Xuân đến, để cho cành đào của chị có thêm một cánh thiệp từ phương xa mang những lời chúc lành đến chị trong năm con trâu này. Con trâu cần cù chịu khó sẽ mang đến cho chúng ta ấm no hạnh phúc. Phải không chị? Em cầu mong vườn dâu của chị sẽ sai trái. Ao cá của chị ...sẽ ...đầy ao...Để ngày em về, chỉ cần cầm chiếc lưới nhỏ, nhẹ thả xuống ao...Cá ùn ùn nhào đến... Chị em mình sẽ có một bữa tiệc cá thật linh đình với cá trui, cá nướng, gỏi cá, cháo cá thật tuyệt vời...Cá nhắm với rượu dâu....cũng hơi lạc điệu một tí nhưng cũng chả sao chị nhỉ? bởi trong những loại rượu, em chỉ biết uống rượu dâu thôi mà!. Chị nhớ không? Chị em mình đã biết uống rượu dâu từ từ thưở bé tí. Hồi đó vào những ngày Tết, em và chị hay lén mẹ lấy rượu ra uống, Vị ngọt ngọt, cay cay làm chị em mình đỏ cả mặt. Mẹ biết được chỉ rầy nhẹ... Em nhớ, mỗi năm gần Tết là mẹ làm thật nhiều rượu dâu đi biếu bà con...Mẹ còn làm thêm vài chai để ăn Tết. Rượu dâu ngọt, ít độ cồn.. uống vào lịm cả người... Đó một trong những món đặc biệt của gia đình mình trong ba ngày Tết.

Chị Quỳ thương yêu,

Xuân này em lại không về. Chị thay em thắp hộ nén nhang lên mộ bố mẹ, thay em đến lễ ở đình làng năm xưa, ngôi đình với hương trầm thơm ngát chỉ mở cửa vào dịp Tết hoặc những lần cầu an cho thôn xóm. Em sẽ ráng “ thúc” chú lợn đất ăn no, mau lớn...để được cùng chú về thăm quê hương. Hy vọng Xuân sau, em sẽ được về thăm chị, được cùng chị lang thang trên những con đường xưa, con đường có hoa Anh đào khoe sắc, có vạn thọ, mai vàng lung linh trong nắng Xuân, có hương phấn thông nồng nàn trong gió. Em sẽ cùng đón với chị một mùa Xuân an vui nơi quê hương yêu dấu. Chị ơi, cho em gởi nỗi nhớ thật đậm đà đến Đà Lạt, đến quê hương xa lơ lắc của mình.. và gởi đến chị của em niềm nhớ khôn nguôi.



Em chị,



Forget Me Not Dalat

No comments: