Monday, August 4, 2025

YÊU EM TUỔI MƯỜI BA

 

Forgetmenot Dalat

9:20 PM (0 minutes ago)
to me


Nga sững sờ nhìn chàng sinh viên sĩ quan Võ Bị đang đối diện với mình rồi buột miệng kêu lên : - Anh Tiến ! Phải anh đó không ?
Tiến chậm rãi lên tiếng
- Ờ ! Anh đây ? Mợ có khỏe không em ?
- Để em lên lầu mời mợ xuống nhé !
Nga đi nhanh lên lầu, lòng rộn rã niềm vui! Mợ Nga hay tin chủ Luyến đến thăm , dẫn thêm người bạn , cũng là cậu hàng xóm của nhà mình lúc còn ở Sài Gòn nên vội vã ra ngay.
Lúc bấy giờ cậu Luyến mới lên tiếng
- Em Nga gặp bạn xưa nên quên cả nói chuyện với con Cô ạ! Nhưng không sao con biết em ngạc nhiên vả vui lắm nên không trách đâu!
Nga để mợ tiếp chuyện với hai chàng Võ Bị rồi vội vàng đi đun nước pha trà! Gói trà “ Đỗ Hữu “ vừa được người bạn bố vừa đi Bảo Lộc mua tặng tỏa thơm cả căn phòng nhỏ ấm cúng của gia đình nàng! Mợ và Nga nhắc lại những ngày ở Sài Gòn ! Tiến thường xuyên đến học thi với Vị , bạn Tiến ! Nhà sát vạch nên gia đình Vị với Nga thường xuyên qua lại ! Nga đang học lớp đệ ngũ , lúc ấy Tiến đang học thi tú Tài 1. Thỉnh thoảng có bài Toán khó , Nga thường xuyên qua nhờ Vị giảng hộ , hôm nào Vị bận rộn Tiến giúp bạn hướng dẫn cho Nga ! Ở cái tuổi 13 ,hồn nhiên trong trắng đó ... trong Nga , anh Vị , anh Tiến chỉ là người anh thật đơn thuần, nói đúng hơn một người bạn tốt bụng ở trong xóm , sẵn sàng giúp đỡ chị em Nga khi cần đến , vì lúc đó bố Nga bận rộn không có thời gian dạy kèm cho chị em nàng . Bố Nga là nhà binh , xuất thân từ trường Võ Bị Quốc Gia khoá 10! Bố đang làm việc tại Bộ Tổng Tham Mưu.
Đời quân nhân rày đây mai đó ! Gia đình Nga đi chuyển liên miên theo bước chân bố ! Từ Ban Mê Thuột đến Nha Trang , Quy Nhơn , Bình Định ! Mỗi đứa con được sinh ra ở những thành phố khác nhau . Ở Sài Gòn là nơi gia đình dừng chân lâu nhất. Tuổi thơ của Nga hồn nhiên bên bạn học với nhũng trò chơi u mọi , nhảy dây ,ô quan , chuyền thẻ nơi ngôi trường Tiểu học Trường Minh Giảng! Tuổi mới lớn, tuổi ngọc ngà e ấp trong chiếc áo dài trắng , guốc mộc, rộn rã tiếng cười vui trong ngôi trường xinh xắn Lê Bảo Tịnh! Nghe phải chuyển nhà! Dù chuyển lên Đà Lạt ! Đa Lạt thơ mộng , thành phố hoa , thành phố mà nhiều người mơ ước đối với Nga lúc ấy chả là gì cả ! Nga khóc sụt sùi hàng đêm ! Rồi đây Nga phải giã từ trường lớp , cô thầy cùng các bạn thân quen , giã từ con đường Trương Minh Giảng , giã từ bác Hai , ba má anh Vị và những người hàng xóm tốt bụng của mình ! Ờ ... hết còn được ăn những quả Na ngon ngọt , mà mỗi lần Na chín là bác hai mang cả chục sang biếu ! Chưa bao giờ Nga đuợc thưởng thức những quả na nào ngon hơn na của nhà anh Vị!

Rồi ngày ra đi cũng đến! Chào người thân ,hàng xóm , bạn bè ra đi ! Nga cũng không nhớ tại sao mình lại không gặp Anh Tiến lúc rời xa ! Có lẽ anh đã đi đâu , hay về quê nghỉ hè trong thời gian ấy !
Đổi lên DaLạt, thấy gia đình chuyển đi liên miên bố Nga quyết định mua nhà và định cư ở Dà Lạt luôn ! Về Da Lạt , sống với không khí trong lành , tình người nống đượm , thiên nhiên nên thơ , Nga dần dần yêu vùng đất này ! Trường mới , bạn mới ... nhưng người Da Lạt hiền hoà dễ mến nên Nga cũng tạm quên một Sài Gòn phồn hoa !
Thời gian Nga về DaLat vào khoảng 1966
Ba làm việc ở Tiểu Khu Tuyên Đúc một thời gian lại được điều động về Nha Trang, rồi trở lên Ban Mê Thuột vào năm 67, 68 ! Thời gian này VC tiến hành tổng công kích đánh phá khắp nơi ! Trong một chuyến hành quân bố Nga bị bắn xẻ , bị thương nặng chở vào Quân y viện Ban Mê Thuột ! Rồi bố Nga vĩnh viễn ra đi ! Nỗi đau thật không cùng ! Quan tài phủ cờ mang về cùng lúc gia đình nhận điện tín của Bố gởi về cho Chị Oanh của Nga “ Cố gắng thi đậu kỳ thi này nghe con gái của bố “ ! Chị Oanh của Nga đang học thi Tú Tài ! Đau đớn chị Nga khóc ngất đi ! Thương Bố quá , dù bận hành quân liên miên vẫn nghĩ đến con cái! Bố Nga mất đi ! Thật vinh hạnh có vợ chồng chuẩn Tướng Trương Quang Ân đến viếng nhưng đau buồn thay, sau đó hai vợ chồng ông đã tử nạn trong một chuyến rớt máy bay!
Gặp chú Luyến, anh Tiến cũng là sinh viên sĩ quan Võ Bị nối buớc bố mình trong sự nghiệp giữ gìn và bảo vệ đất nước , Nga thấy nhớ bố vô hạn ! Bố của Nga thật hiền lành nhưng nghiêm khắc trong gia đình ! Bố Nga gần gũi với đồng đội, can đảm trong chức vị chỉ huy ! Nga rất ngưỡng mộ bố , ngưỡng mộ những người lính xuất thân từ trường Võ Bị!
Do sự tình cờ chú Luyến ,người yêu của dì Lynh , dì của Nga , học cùng khoá với anh Tiến , lúc nói chuyện mới biết Tiến có quen với gia đình Nga nên dẫn Anh Tiến đến nhà thăm , nối lại tình quen biết năm nào! Anh Tiến hứa với mợ và chị em Nga sẽ thường xuyên đến thăm vào ngày chủ nhật cuối tuần.
Lúc này Nga đang luyện thi Tú Tài 2
Từ cô bé học đệ ngũ, bé tí , nhỏ con , Nga đã trở thành một cô gái mười bảy, mười tám xinh xắn ! Được anh Tiến hứa ra nhà thường xuyên , Nga vòi vĩnh anh kềm toán và lý hoá cho mình! Anh nhận ngay không từ chối ! Từng đã kèm cho Nga lúc trước , biết Nga rất siêng học nhưng anh cũng rất nghiêm khắc “ Nga nhớ nhé ! Nếu Nga không đậu kỳ thi này anh sẽ không ra thăm mợ và các em đâu nhá “ Ở trường ra , anh đến nhà Nga ngay ! Sau khi kiểm tra bài ở trường , giảng bài mới là anh ra về ! Anh nhất định không bao giờ ở lại dùng cơm dù mợ , Nga và các em khẩn khoản mời !

Quyết tâm học tập và do sự kềm kẹp của gia sư , Nga đậu ngay lần đó ! Lấn ấy anh mời gia đình Nga đi ăn tiệm để khoản đãi Nga ! Vui làm sao , thầy mắc công dạy , còn khoản đãi học trò !
Lấy bằng tú tài xong ,Nga thi đỗ vào sư phạm ! Mộng ước làm cô giáo Nga đã thực hiên ! Đồng thời Tiến cũng ra trường ! Trước khi đi , anh ra nhà tặng cho Nga tấm ảnh anh khi anh được gắn lon Thiếu uý ! Anh xin Nga một tấm ảnh kỷ niệm và đòi cho được tấm hình Nga khi còn ờ Sài Gòn , cô bé khi tuổi mời mười ba !
Tiễn anh đi ! Nga rưng rưng nước mắt ! Chúc anh vững tiến nơi sa trường , cho quân địch phải tháo lui trước bước chân của các anh!
Thỉnh thoảng anh có thư về, lời thơ lúc nào cũng lạc quan và luôn mong Nga gắng học ! Mong Nga sẽ trở thành một cô giáo tận tâm và trong anh ... Nga vẫn là một cô giáo dịu dàng nhất , xinh đẹp nhất!
Tiến chưa kịp trở về trong ngày Nga ra trường mãn khoá thì anh đã ngã xuống trên chiến trường An Lộc , người sĩ quan Biệt Động Quân NT.Tiến đã vĩnh viễn ra đi ! Chị Thuỷ , Chị anh đã đánh điện báo tin cho nàng ! Bên mộ anh , Nga thầm thì khấn nguyện : Anh
hãy ngủ yên ! Ngủ yên nghe anh ! Cảm ơn anh ! Em đã thấy trong tập album tấm ảnh em tặng anh, với dòng chữ nắn nót “ Anh yêu em , cô gái tuổi mười ba “
Forger me not Dalat



No comments: